Dạ Nhiễm trừng mắt, mang theo vài phần bất đắc dĩ mà thở dài, lại bất đắc dĩ nói: “Báo thúc thúc, ta mỗi lần đến ngài đều nói một câu này, không thể đổi haysao?”
“Tiểu Dạ Nhiễm, trở về đi, Tuyệt cốc không thể để ngươi đivào được.” Lại một thanh âm ôn nhu mang theo kiều mị, truyền vào trongtai Dạ Nhiễm.
Dạ Nhiễm đứng tại chỗ, cố chấp lắc đầu, “ Xà dì, ta phải lấy được tuyết lan.”
Dạ Nhiễm không phải là một người không biết tự lượng sức mình, nhưng Tuyết Lan nàng nhất định cần, độc của Quân Mặc Hoàng không thể kéo dài đượcnữa.
Nếu là nam nhân của Dạ Nhiễm nàng, làm sao có thể bị độc tố tra tấn như vậy?
“Tiểu Dạ Nhiễm, trở về đi. Ngươi rất hiểu quy củ của núi Hắc Chỉ.” Âm thanhôn nhu của Xà dì, mang theo vài phần bất đắc dĩ, muốn có được Tuyết Lanquả thật cực kì khó.
Bên trong Tuyệt cốc, nguy hiểm trùng trùng,chỉ dựa vào thực lực bây giờ của Dạ Nhiễm, muốn lấy được Tuyết Lan trong Tuỵêt Cốc, tỷ lệ dường như chỉ có không.
“Xà dì, Báo thúc, nóiđiều kiện đi.” Dạ Nhiễm lắc đầu, khóe môi mang theo vài tia cười khổ,nàng đâng là tự đưa cơ hội đến cửa cho người ta mổ, cho tới bây giờ cơhội này cũng không có nhiều.
“Khặc khặc khặc……. Xem nha đầu ngươi có thành ý nhiều như vậy, vậy thì vào đi, về phần điều kiện, chờ ngươicòn sống đi ra nói sau.” Âm thanh của báo thúc tiếp tục truyền đến từbốn phương tám hướng, lần này, cũng đồng ý.
Dạ hiễm híp mí, mặc dù không biết lần này vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-y-doc-phi/62274/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.