Gió lạnh thổi lên, lạnh thấu tận xương.
Cuồng bạo quanh người Dạ Nhiễm, sớm đã khiến cho hai người Hắc Ưng Hắc Hổthức thời chạy biến, lui người xuống, hai người đồng thời hướng về chủtử của mình, bất đắc dĩ liếc mắt một cái, xem ra, chủ tử cả bọn họ trúng không phải là ma độc Tử Tinh mà là một loại độc tên là độc Dạ Nhiễm.
Đáy mắt đen bóng của tiểu tử Tạp Tạp mang theo ý cười, chợt nhảy người lên, trốn mất dạng.
Quân Mặc Hoàng nghe vậy, hai tròng mắt nhíu lại, phi thân tiến lên, ôm lấyáo Dạ Nhiễm, đáy mắt tối đen ẩn chứa gió lốc vô tận cùng với dục vọngchiếm giữ cuồng liệt: “Dạ Nhiễm, không kể là thế nào, nàng trốn khôngthoát đâu!”
Cho nên, không cần vọng tưởng ngỗ nghịch hắn, khôngcần vọng tưởng đẩy hắn ra. Đời này, Dạ Nhiễm nữ nhân này chỉ có thể làcủa Quân Mặc Hoàng hắn!
Dạ Nhiễm trở tay một cái đem tay Quân Mặc Hoàng đánh rớt, con ngươi tối đen sớm đã hóa thành yêu hồng ma ngân(màu đỏ yêu ma, màu bạc ma quỷ),hai con mắt yêu dị mang theo lửa giậncùng sát ý vô tận: “Quân Mặc Hoàng, tin hay không ta giết ngươi?”
Quân Mặc Hoàng dễ dàng cầm lấy tay của Dạ Nhiễm, đem Dạ Nhiễm nhét vào trong ngực, bá đạo mà bướng bỉnh, tự tin mà bừa bãi: “Không tin.”
Không tin, hắn làm thế nào mà sẽ tin tưởng là Dạ Nhiễm sẽ giết hắn chứ.
Không phải hắn kiêu ngạo, không phải hắn tự tin, mà là đối với Dạ Nhiễm đángyêu chấp nhất kia một phần nói cho hắn, mặc dù Dạ Nhiễm còn chưa yêuhắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-y-doc-phi/62273/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.