Đây cũng không phải là suy nghĩ bây giờ của Dạ Nhiễm, Viên Viên ở bên cạnhlặng lẽ kéo ống tay áo Dạ Nhiễm, Dạ Nhiễm quay đầu lại nhìn, Viên Viênkéo tay Dạ Nhiễm, vẽ mấy chữ trong lòng bàn tay của nàng.
Dạ Nhiễm cười cười hôn lên mặt Viên Viên, xoa đầu Viên Viên: “Viên Viênchỉ cần sống thật vui vẻ là tốt rồi, những thứ khác đều giao cho tỷ tỷ.”
Viên Viên ngẩng cái đầu nhỏ lên, cười híp mắt: “Vâng vâng, tỷ tỷ là tốt nhất.”
Dạ Nhiễm mỉm cười quay đầu, độ ấm trong đôi mắt đen nhánh liền lạnh đi trong chớp mắt.
Viên Viên là một đứa nhỏ đơn thuần, nhưng những hài tử như vậy đều vô cùng mẫn cảm, nhất là với nguy hiểm và người xấu.
Viên Viên viết mấy chữ trong lòng bàn tay nàng: tên xấu xa kia rất lợi hại.
Viên Viên còn nhỏ, từ ngữ nó học được cũng không nhiều, nhưng Dạ Nhiễm đều hiểu được ý nó.
Dạ Nhiễm vuốt chén trà trong tay, khóe môi cười ngạo nghễ, nếu hắn khôngnhư biểu hiện bên ngoài, đường đường là thái tử Minh Vực quốc, khôngphải là như vậy thì tương lai chắc sẽ rất thú vị.
Một Quân Mặc Ca tâm tư cẩn thận, dã tâm cũng rất lớn, một Quân Mặc Thiêngiả ngây giả ngô giấu tài, không biết Minh Vực quốc còn bao nhiêu ngườithú vị như vậy nữa đây?
Chỉ là ———————
Trong đôi mắt đen hiện lên sát ý lãnh liệt, bọn họ có thể tranh quyền, cũng có thể đoạt lợi, nhưng nếu tổn thương đến Mặc Hoàng…
Quân Mặc Hoàng nhìn thần sắc Dạ Nhiễm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-y-doc-phi/2792761/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.