“Thực lực của nhạc phụ quả thật Tiên Thiên tông sư cũng không thể ngăn cản.”Bị Dạ Nhiễm đụng tới chỗ thương bên hông, Quân Mặc Hoàng nhíu mày, môimỏng lập tức mím lại cười nói.
Tay Dạ Nhiễm vừa dùng nội lực vuốt ve chỗ bị thương cho Quân Mặc Hoàng, vừa hơi gật đầu: “Đúngvậy, nội lực của phụ thân bây giờ là Tiên Thiên tôngsư, nội công của ông cũng gần như là Tiên Thiên tông sư rồi.”
Quân Mặc Hoàng hưởng thụ phục vụ của Dạ Nhiễm, mày đang nhíu lại chậm rãi giãn ra, giữa đôi mắt đen tràn đầy ôn nhu.
Đời này kiếp này, có Dạ Nhiễm làm bạn, thế gian này trăm ngàn vạn năm đều trở nên thú vị hơn.
“Dạ Nhiễm.” Bỗng nhiên Quân Mặc Hoàng mở miệng, giọng nói vô cùng nghiêm túc.
Dạ Nhiễm ngước mắt, nghi hoặc nhìn Quân Mặc Hoàng, sao vậy?
“Nàng đúng thật là một kẻ trộm.” Quân Mặc Hoàng nói, nhìn ánh mắt Dạ Nhiễmngơ ngơ ngác ngác, Quân Mặc Hoàng xoay người áp Dạ Nhiễm ở dưới thân, nụ hôn in lên cánh môi của nàng, chiếc lưỡi bá đạo nuốt tất cả hương vịngọt ngào xuống yết hầu.
Vừa hôn xong, Quân Mặc Hoàng tựa đầu chôn trên cổ Dạ Nhiễm, bất mãn hừ hừ:“Trộm đi trái tim của bổn vương rồi, từ nay về sau có muốn trả cũngkhông được nữa.”
Dạ Nhiễm nở nụ cười, thừa dịp Mặc Hoàng không chú ý liền xoay người mộtcái áp Quân Mặc Hoàng ở dưới thân, Dạ Nhiễm nheo lại mắt, cười tủm tỉmnói: “Không chỉ trái tim của chàng, người của chàng cũng bị bổn cô nương xách luôn rồi.”
Mặt trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-y-doc-phi/2792738/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.