Trong nhà trọ có nhiều người xem như vậy, cư nhiên không phải đều là kẻ ngốc.
Khoảnh khắc Phượng Vô Tà phóng ra ngọn lửa xanh, mọi người liền hiểu--
Tiểu Cô nương với nụ cười ranh mãnh kia hóa ra là dược sư có thể điều khiển thiên hỏa!
Phải biết, người bình thường khổ luyện hai ba mươi năm, có thể tu thành sơ cấp Dược sư đã coi như rất tốt rồi!
Nhìncả Thanh An thành, dược sư cũng chỉ rải rác mấy người, dược sư sơ cấp cũng đều là lão đầu năm sáu mươi tuổi, mà nàng kia, tuổi nhỏ như thế, cũng đã là dược sư!
Quả thực chỉ dám tưởng tượng!
Không phải thiên tài, mà chính là quái vật!
Phượng Vô Tà bước về phía trước từng bước, nở một nụ cười xấu xa , nhìn bàn tay cháy xém của Mộ Dung Vũ:
"Như vừa rồi ngươi nói, nếu như ngươi nguyện ý quỳ lạy dưới chân ta ta nhận lỗi, ta sẽ thả ngươi đi, hơn nữa chữa vết bỏng cho ngươi không để lại sẹo! Ngươi muốn quỳ xuống hay không quỳ?"
Vết bỏng trên tay Mộ Dung Vũ vô cùng đau đớn, cả khuôn mặt đều kìm nén đến đỏ bừng, nhưng trong nội tâm nàng hết lần này tới lần khác đều cố gắng nhịn lại, không muốn khuất phục.
Nguyên bản đại tiểu thư gia tộc Mộ Dung cao cao tại thượng, y phục hoa lệ, giờ phút này lại chật vật đến không còn hình tượng
Những người hầu coi thường nàng, cũng không dám tiếp tục kiêu ngạo, mà run rẩy đứng sau lưng Mộ Dung Vũ.
Phượng Vô Tà chế nhạo: "Nghe nói Thanh An thành luôn luôn kính trọng dược sư.Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-y-cuong-the/206693/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.