Phượng Vô Tà bị thương rời đi, bên ngoài Tàng Thư Các các đệ tử đang tụ tập cũng rời đi. Từ đầu đến cuối không ai chú ý tới, trên mái nhà Tàng Thư Các của Phượng gia có hai nam tử đang thích ý mà nằm uống rượu. Bọn họ lời nói cùng cử chỉ đều không kềm chế, tươi cười rạng rỡ mà vây xem toàn bộ quá trình nội đấu Phượng gia.
Hai vị nam tử có một người thân khoác hồng y, giữa trán điểm ấn ký hỏa liên, đôi mắt màu đen phảng phất như nhiễm màu đỏ tươi của máu, vô cùng yêu dị. Hắn cả người lười lười nhác nhác, gương mặt tuấn mỹ dường như tựa tiếu phi tiếu mà nhìn toàn bộ quá trình, nhưng ánh mắt vẫn luôn nhìn ở trên người Phượng Vô Tà, tà khí mười phần.
Người còn lại một thân trường bào đen tuyền, tóc đen như thác nước, ánh mắt kiêu ngạo, chống cằm vây xem một hồi nội đấu sinh tử. Nhưng hắn lại luôn mang bộ dáng thờ ơ ,chỉ là ngẫu nhiên sẽ khinh thường mà cười một cái, cùng hồng y nam tử uống rượu, uống đến tiêu dao tự tại.
“Ta thật sự không thể tưởng tượng được, người thân là giáo chủ Đế Linh Giáo — Đế Thiên Tà, thế nhưng lại nhàn rỗi quản tới việc này ư?
Đợi mọi người trong Tàng Thư Các giải tán, trên mái nhà hắc y nam tử đối hồng y nam tử ý vị thâm trường mà nói ra nghi vấn của bản thân.
Đế Thiên Tà, trong truyền thuyết chính là hồng y ma đầu, đến từ Đế Linh đại lục xa xôi, chính là “Đế Linh Giáo” giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-y-cuong-the/206678/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.