Mọi người bị thanh âm lạnh lẽo lại cuồng vọng này hấp dẫn, tất cả đều không hẹn mà cùng quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy ——
Nam nhân kia dẫm lên ánh sáng mặt trời,như thượng thần giáng thế. Vạt hồng y tựa như dính sương sớm, mông lung lại đẹp mắt, giống như một giấc mộng.
Gương mặt nguyên bản tuấn mỹ vô song lại bị che giấu dưới lớp mặt nạ ánh bạc,hắn chỉ lộ ra hai tròng mắt cùng khoé môi cũng không giấu được vẻ đẹp khiến người khác phải trấn động ấy.
Hắn luôn luôn chán ghét cái mặt nạ khó coi này, nhưng hôm nay ở trước mặt người khác, hắn vẫn phải mang lên……
Chỉ vì lúc trước hắn đồng ý với nữ nhân kia, che giấu khuôn mặt của bản thân để hành sự……
Cho nên,vào giờ khắc này,trong mắt mọi người hắn chính là mang điệu bộ yêu dị hồng y, một đôi mắt lạnh như băng cùng bạc môi mỏng.
Ngọc quý bị che dấu nhưng ánh sáng vẫn không mất.
Mọi người vẫn như cũ xem đến ngây người!
Chỉ vì hắn xuất ra hồn lực quá mức cường đại. Quá mức loá mắt.
Vị khách không mời mà đến này rốt cuộc là ai? Vì sao lại đến? Đây chính là nghi vấn trong lòng mọi người lúc này.
Ở thời điểm tất cả mọi người không phản ứng lại, hắn như di hình đổi ảnh trong giây lát liền đến trước mặt Phượng Vô Tà.
“Nữ nhân, ngươi nổi hứng dậy sớm lại không đi tu luyện liền chạy tới đây cùng đám ruồi bọ này đấu võ mồm? Chơi rất vui sao? Hửm?” Đế Thiên Tà vừa mở miệng, chính là trào phúng.
Ruồi bọ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-y-cuong-the/1258762/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.