Vân Thủy lâu sớm đã có một đám người mênh mông vây quanh.
Phượng Minh Châu nằm ở trong phòng, còn đang chảy máu không ngừng.
Nhóm người hầu Lâm thành Phượng gia, Phượng Vô Tâm, Phượng Vô Hà, còn có Phượng Nguyên Trí, Phượng Nguyên Cực tất cả đều bên ngoài phòng, vẻ mặt nôn nóng mà chờ dược sư khai thuốc.
Nhưng mà dược sư kia lại liên tục lắc đầu, nói thẳng là cứu không được.
Đây đã là dược sư thứ ba Phượng gia mời tới.
Hai dược sư trước hoàn toàn không khám ra bệnh, mà dược sư thứ ba này lại mặt ủ mày ê mà nói không biết nên trị liệu như thế nào.
Phượng Vô Tà tới, đẩy mọi người ra. Đầu tiên là chạy vào trong phòng xem xét bệnh trạng của Phượng Minh Châu —— sắc mặt xanh trắng, huyết sắc phiếm hắc, đây là trúng kịch độc.
Hiện tại mấu chốt chính là phán đoán ra đây là cái dạng độc gì?
Phượng Vô Tà nghĩ như vậy, lấy ra mấy cây ngân châm, muốn phong bế huyệt vị của Phượng Minh Châu để giảm bớt tốc độ khuếch tán của độc tính.
Nhưng lúc này, bỗng nhiên xuất hiện một giọng nam âm trầm phía sau lưng nàng:
“Phượng Vô Tà, ngươi chính là hung thủ. Ngươi muốn làm gì Minh Châu tiểu thư?”
Phượng Vô Tà quay đầu nhìn lại, lại là cái tên què chân phế tay Phượng Vô Lâm.
Nàng hừ lạnh một tiếng, căn bản không thèm để ý, đem ngân châm cắm vào huyệt vị của Phượng Minh Châu, tiếp tục thi cứu.
Cố tình, Phượng Vô Lâm là một tiểu gia hoả càn quấy, hắn xoay người chạy ra phòng chính hô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-y-cuong-the/1258761/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.