Sau đó anh mới nói tiếp: “Chuyện thứ hai chính là Mỹ Lam, cô ấy đang có thai, con cũng mới biết chuyện này cách đây không lâu nên baay giờ mới nói với mọi người biết, để cùng nhau vui mừng.”
“Thật sao, thật tốt quá!” Đây quả nhiên là tin tốt, Dương Quế Hoa trong lòng tràn đầy vui mừng, Trương Quốc Hưng cũng không nhịn được, hai hốc mắt ướt đẫm nước mắt.
Ông ấy đang nghĩ về cha mẹ đã khuất của mình, “Tốt tốt tốt, nếu ông bà của con vẫn còn sống, bọn họ sẽ hạnh phúc biết bao khi nhìn thấy con cưới vợ và sinh con.”
Nhắc đến hai người già kia, trong lòng Trương Hùng cũng dâng lên một trận buồn bã, từ nhỏ đã không được đón nhận, cũng không biết vì sao trước kia cha mẹ không yêu thương anh, khi anh đói bụng vẫn phải cố gắng chịu đựng.
Lần nào bà nội cũng lén giấu đồ ăn cho anh, Trương Hùng đối với hai người già này thực sự rất cảm động nên tìm mọi cách chữa trị cho họ. Nhưng thật đáng tiếc là cuối cùng vẫn không thể giữ bọn họ lại được.
Chủ đề này rất nặng nề, bầu không khí trên bàn ăn nhất thời có chút trầm xuống, Hứa Mỹ Lam nhẹ ho một tiếng rồi chuyển chủ đề, “Ái Quốc, ở đại học có làm quen được mấy người bạn thân không?”
“A!” Trương Ái Quốc vẫn chưa hoàn hồn, anh ta không hiểu tại sao chủ đề lại chuyển sang mình, nhưng anh ta vẫn thành thật trả lời câu hỏi của Hứa Mỹ Lam.
“Các bạn trong ký túc xá ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579209/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.