“Em mau đến xem người đàn ông của em chạy khắp phố lớn ngõ nhỏ để đổi lấy cho em một con cá trắm cỏ này, muốn ăn như thế nào thì tùy ý nấu!” Trương Hùng nói với vẻ mặt cầu xin sự khen ngợi, làm cho Hứa Mỹ Lam giật giật khóe miệng không nói nên lời.
Tên ngốc này là từ nhà ai chạy ra, mau bắt lại đi!
“Cứ như vậy giao cho em, cũng không biết làm cá cho sạch sẽ, đến sớm còn hơn muộn, đêm nay gia đình dì cả thật là có phúc ăn, anh đã vất vả rồi!”
Hứa Mỹ Lam nhìn Trương Hùng với một ánh mắt đầy ẩn ý, mu bàn tay đặt ở phía sau lưng, xoay người uốn éo bỏ đi.
“Ai, vợ à...”
Trương Hùng vươn tay muốn nói gì đó, nhưng ngay sau đó liền bỏ xuống, trong lòng thở dài, nghĩ rằng tại sao muốn nhận được một lời khen từ vợ của mình lại khó đến thế!
Mãi cho đến khi quay trở lại vào phòng bếp, Hứa Mỹ Lam mới cười phá lên thành tiếng.
Ngày hôm sau sau khi ăn sáng xong, Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng dẫn chú cả Trương và những người khác đi xem nhà, vốn dĩ căn nhà ban đầu đã được bọn họ sửa chữa lại một lần, nói là sửa chữa, nhưng cũng chỉ đơn giản là dọn dẹp lại một chút.
Có năm gian phòng ở trong sân bọn họ cũng chia lại thành ba gian và chính giữa có hàng rào bao quanh, vừa vặn là biến thành ba nơi độc lập riêng biệt.
Vừa liếc mắt Dương Quế Hoa đã thấy thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579191/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.