Trong tay con d.a.o làm bếp còn chưa kịp buông xuống, Hứa Mỹ Lam đã trực tiếp xông vào trong sân.
“Làm sao vậy, có chuyện gì xảy ra vậy!” Người còn chưa tới, thanh âm đã đến trước, khi cô chạy tới chỗ của Trương Hùng và Cẩu Đại Hộ, liền nhìn thấy hai người bốn mắt đồng loạt nhìn về phía cô. Một bên đôi mắt tràn đầy ý cười, còn bên còn lại đôi mắt, ừm, một dáng vẻ giống như muốn muốn khóc mà không khóc, trên má còn treo hai hàng nước mắt, không biết vì sao nhìn thấy hình ảnh này, Hứa Mỹ Lam chẳng những không có thương cảm, ngược lại còn có chút lạnh lùng.
Nếu là một cô gái xinh đẹp như hoa như ngọc khóc như hoa lê gặp mưa, cô ít nhiều vẫn có thể nể mặt người ta lớn lên không tệ mà thương tiếc vài phần, nhưng một người đàn ông đã trưởng thành khóc thành như vậy, thật sự khiến cô muốn đạp cho anh ta một cái!
“Chị dâu, chị dâu, em không có khóc nữa, chị có thể bỏ d.a.o xuống được hay không!” Khi Cẩu Đại Hộ nhìn thấy Hứa Mỹ Lam cầm con d.a.o làm bếp, anh ta cảm thấy như thể con d.a.o làm bếp sắp c.h.é.m lên cổ mình cậy, điều đó khiến anh ta còn khóc thế nào nữa.
Ngay cả mới vừa rồi bị Trương Hùng công kích, ghét bỏ anh ta không có một cô gái nào thích cũng có thể chịu đựng, còn không phải vì sợ con d.a.o làm bếp này hay sao, có gì mà ghê gớm.
Dù sao hôm nay anh ta cũng đã bị mất hết mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579177/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.