Nụ cười ngọt ngào trên hai gương mặt ấy, làm cho lòng người bất giác ấm áp lên.
“Ông chủ, mang cho chúng tôi mười cái bánh bao, ba cái bánh quẩy, ba quả trứng gà, một bát cháo.” Chú Đổng một hơi gọi hết tất cả những món ăn trong quầy bán đồ ăn sáng.
“Được rồi các đồng chí, hãy tìm một chỗ trống ngồi xuống, chúng tôi sẽ bưng đồ ăn ra ngay đây.”
Bà chủ quán bán đồ ăn sáng mỉm cười đồng ý, liền vội vàng chuẩn bị đồ ăn cho bọn họ.
Cạnh quán bán đồ ăn sáng có kê vài chiếc bàn và ghế dài, có ba hai khách hàng đang ăn sáng.
“Bà chủ, nước trong thùng này có thể cho chúng tôi dùng một ít được không?” Ở góc có một cái thùng nước, bên trong thùng vẫn còn nửa xô nước, Hứa Mỹ Lam nhìn thấy là nước sạch, liền nhịn không được mà mở miệng hỏi.
“Có thể, cô gái nhỏ không cần khách sáo như vậy, cô cứ tùy ý mà dùng.” Bà chủ rất hào phóng, hơn nữa nước đó vốn dĩ chính là đặt ở nơi đó để cho khách rửa tay.
Được sự cho phép của bà chủ, Hứa Mỹ Lam múc một ít cho chú Đổng và Trương Hùng đi rửa tay, hai người rửa sạch sẽ lúc sau, Hứa Mỹ Lam nhờ Trương Hùng múc nước cho chính mình rửa tay, rồi tìm một chiếc bàn trống ngồi xuống nghỉ ngơi.
Lúc này bà chủ cũng mang bữa sáng đến, trả tiền xong, chờ bà chủ tươi cười rời đi, ba người lúc này mới bắt đầu ăn uống thỏa thích.
Có lẽ ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579134/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.