Tiểu Dương không biết chính mình đang bị người khác theo dõi nhất toàn bộ cử động của mình, hiện tại cô ta rất vui vì đã vào nhà chính mà không kinh động bất kỳ ai, như vậy có nghĩa là thân thủ của cô ta trong những năm qua không hề bị lùi lại.
Không ngờ, ngay sau đó, một bóng đen cao lớn đột nhiên xuất hiện trước mặt cô ta, Tiểu Dương giật cả mình, theo bản năng chống cự, Trương Hùng ném qua vai quăng ngã cô ta xuống đất, phát ra một tiếng trầm trọng rên rỉ.
Trương Hùng không cho Tiểu Dương kịp phản ứng, liền nắm lấy tay của Tiểu Dương vặn ra sau lưng. Anh lấy ra sợi dây đã chuẩn bị sẵn từ trước, nhanh chóng trói hai tay của Tiểu Dương lại.
Với một động tĩnh lớn như vậy, ngay cả ngủ sâu đến mấy cũng phải bị đánh thức! Hứa Mỹ Lam và chú Đổng đều đứng dậy và đi ra ngoài để xem tình hình.
Đèn trong nhà chính cũng đồng thời được bật lên, hai người nhìn thấy Tiểu Dương đang bị trói cũng không có chút kinh ngạc nào.
“Tiểu Dương, nửa đêm cô không ở nhà ngủ, mà đến đây làm gì?” Đang ngủ say bị đánh thức, chú Đổng tức giận mắng.
Từ khi Tiểu Dương bị Trương Hùng bắt được, cô ta biết rằng kế hoạch của mình đã hoàn toàn thất bại! Rơi vào trong tay Trương Hùng, bao nhiêu năm ẩn nấp đều uổng phí rồi!
Trong lòng có nhiều cảm xúc lẫn lộn, không để ý đến lời mỉa mai của chú Đổng.
“Như thế nào, cô không định nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579121/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.