Tuy nói kỹ năng nấu ăn của Hứa Mỹ Lam mặc dù không phải là đứng đầu, nhưng cô cũng có thể đè bẹp được nhiều đầu bếp ở những tiệm cơm khác! Chính mình có bao nhiêu cân lượng cô vẫn là biết đến.
Lý do chính khiến món ăn cô nấu ngon hơn món ăn của những đầu bếp khác là cô bỏ được cho dầu, muối và gia vị.
“Nếu anh thích, sau này có thể thường xuyên tới đây! Tuy rằng không có rượu ngon và đồ ăn ngon chiêu đãi anh, nhưng chỉ cần anh không chê, ít nhất cũng có thể làm anh no căng bụng!” Trương Hùng cười đùa nói.
Hứa Bưu nghe vậy cũng bật cười ha ha, “Vậy thì tôi sẽ không khách sáo, thu xếp cho tôi một phòng đi, khi nào có thời gian sẽ qua đây ăn cơm!”
Trương Hùng nghe vậy nhướng mày, không ngờ rằng Hứa Bưu thật sự đồng ý, nhưng nghĩ đến cũng chỉ ở chung trong thời gian ngắn, anh cũng đã biết tính cách của Hứa Bưu. Anh ta không phải loại người đàn ông hay ngại ngùng, tâm như gương sáng vậy, miệng cũng nghiêm, cái gì không nên một câu đều sẽ không nói ra bên ngoài, ở chung với một người như vậy quả thật là quá vui sướng.
“Được, lát nữa em sẽ thu dọn một phòng cho anh”, nghĩ đến ở phía đông có căn phòng kho, bên trong cũng không có đồ vật gì, dọn dẹp cũng thuận tiện.
Nói xong chuyện này, Hứa Bưu lại nghĩ đến chuyện khác: “À, đúng rồi, lần này anh có chuyện muốn hỏi các em, hai ngày nữa anh sẽ lái xe đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579107/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.