Dư Cẩn Ninh trở về căn phòng mà ai nấy đều tránh né, mọi thứ ở đây vẫn y nguyên như hôm nàng bước đến.
Ngày đầu tiên còn có người đến dọn dẹp xung quanh, nhưng hiện tại chỉ có một mình nàng là dám đặt chân vào.
Nhìn cơ thể Duẫn Thời Uy nằm trên giường, Dư Cẩn Ninh bỗng nhiên cảm thấy có chút kỳ lạ...
Phải rồi, người xưa vẫn thường quan niệm giường ngủ và cửa chính không nên đặt thẳng nhau, nhưng bày trí trong đây hoàn toàn trái ngược.
Từ cửa chính thẳng vào là một bàn tròn, tiếp sau là giường ngủ, sao lại sắp xếp như thế?
Dường như nhớ ra điều gì, Dư Cẩn Ninh lập tức chạy lại bên giường, thấy cơ thể Duẫn Thời Uy có vài vết thương hở, nàng chỉ có thể cố gắng không nhìn thẳng những chỗ đó.
"Duẫn Thời Uy, trên người ngươi có thương tích?"
"Ta không biết nữa..."
Dư Cẩn Ninh hít một hơi sâu, ngay sau đó liền cúi người xuống, đôi tay nhanh chóng cởi đai thắt lưng của Duẫn Thời Uy.
"Nàng... Nàng làm gì vậy?"
"Khám nghiệm tử thi!"
"Sao cơ??"
Duẫn Thời Uy không khỏi hốt hoảng, không ngờ giữa thanh thiên bạch nhật Dư Cẩn Ninh lại táo bạo lột đồ phu quân mình như thế.
Kéo ra ngực áo của Duẫn Thời Uy, phần bụng và ngực của hắn đã có vài đường tơ máu nổi lên do sử dụng năng lực kia, da dẻ thì trắng bóc, có điều phần cơ bụng, cơ ngực có vẻ vẫn còn săn chắc.
Quan sát qua một lượt, Dư Cẩn Ninh phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-khong-bi-ep-minh-hon/2808584/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.