Editor: Yuu
Kính Đoan công chúa vì một cú ngã mà thành danh.
Liên tiếp vài ngày, rất nhiều học sinh ở Đông Đài Quán kết nhóm với nhau, đứng dưới cổng hoa chỉ chỉ trỏ trỏ, "Sở Vương điện hạ cùng Kính Đoan công chúa ngã ở đó đó"
Tuyên Chỉ giận không để ý đến Lạc Trăn đã ba ngày rồi.
Đến ngày thứ tư, Liễu Tế Tửu tự mình cho phép họ nghỉ 3 ngày để chỉnh đốn những chuyện vừa qua, Tuyên Chỉ cùng Lạc Trăn mới chính thức nhập học.
Tiếng bước chân chốc lát vang lên.
Tuyên Chỉ nổi giận đùng đùng đi đầu, "Đều là chủ ý ngu ngốc của ngươi, nhất định muốn vào Đông Đài Quán! Mới vừa vào cửa đã bị mất mặt rồi!"
Lạc Trăn xách túi đi theo phía sau, "Chỉ là ngoài ý muốn thôi mà. Lại nói , mặt mũi không thể nhìn, lại không thể ăn, chỉ cần mỗi ngày trôi qua thật thoải mái, thì những cái khác thực ra cũng không quan trọng lắm..."
Tuyên Chỉ đứng lại tại chỗ, cả giận nói, "Nơi này chính là thượng kinh Nam Lương, không phải Mạt Lăng Đô. Lại dám nói chuyện với ta như thế!" Dứt lời nhăn mặt đi về phía trước.
Lạc Trăn lập tức chạy chậm đuổi theo, "Điện hạ chớ giận, tiểu thần biết sai . Ta thấy trong học xá có căn bếp nhỏ, bằng không —— buổi tối ta đi trên núi kiếm mấy con hươu bào về làm bữa ăn cho ngài nhé? Nghe nói hươu bào của Đông Lục là kì trân dị bảo, mỹ vị dị thường..."
"Cả ngày liền cứ nhớ thương mấy thứ đồ đó, làm thế nào lại không nhớ rõ hươu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-den-nguoc-van/235428/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.