Ngũ công chúa lùi lại hai bước vì sợ hãi, nhưng rồi nhớ ra mẫu thân mình là hoàng hậu, nàng ta liền thẳng lưng, lấy lại tự tin.
Thái tử đón lấy Tạ Giai, sau đó chìa tay ra định kéo ta lên. Nhưng lúc đó, ta đã kiệt sức, ngã xuống tảng đá bên bờ hồ, cánh tay kêu “rắc” một tiếng, gãy lìa.
Thái tử lập tức nhảy xuống hồ, đích thân đưa ta lên.
Hoàng thượng tra hỏi cung nữ và thái giám có mặt tại hiện trường, một cung nữ run rẩy khai báo:
“Là ngũ công chúa không cho chúng nô tỳ cứu người. Nếu cứu sẽ bị đánh chết. Chúng nô tỳ không dám trái lệnh ngũ công chúa.”
Thái tử lạnh mặt, sải bước đến trước ngũ công chúa, giáng một cái tát mạnh vào mặt nàng ta.
Sau đó, thái tử quỳ xuống trước hoàng thượng, nói lời thỉnh tội:
“Phụ hoàng, là nhi thần lỗ mãng. Phụ hoàng, mẫu hậu đã qua đời. Nếu không nhờ Cố cô nương bất chấp hiểm nguy, nhảy xuống hồ cứu Gia Gia, e rằng giờ đây Gia Gia đã sớm đi theo mẫu hậu.”
Hoàng thượng đỡ thái tử dậy, ánh mắt đầy vẻ áy náy. Người hạ lệnh phạt ngũ công chúa cấm túc một năm, cắt giảm phân lệ còn một nửa.
Sau khi thái y nối lại xương cho ta, thái tử cho lui hết hạ nhân, tự mình bưng thuốc đến.
Hắn dịu dàng thổi nguội bát thuốc, nói:
“Cố cô nương, hôm nay thật nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xu-ly-ngoai-that-cua-phu-than/3747100/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.