- Thật? Mang đi toàn bộ? Làm sao có thể tránh được Huyết Hồ Tử truy sát?Ly Nguyệt bỗng nhiên đứng lên, mở to con ngươi màu bạc, hai tay dùng sức đè xuống cái bàn.Thân thể của cô ấy nghiêng về trước nhìn Mục Lương, nét mặt nghiêm túc khuyên bảo:- Tôi biết anh không nỡ bỏ những thứ này, nhưng mạng người quan trọng hơn.- Đây...Mễ Nặc thấy cô gái tóc trắng hiểu lầm Mục Lương, lập tức can đảm hé miệng, phản bác:- Cô, cô hiểu lầm rồi.- Hiểu lầm?Ly Nguyệt ngẩn người.- Cô đi ra ngoài bên ngoài nhìn một chút sẽ biết.Khi Mục Lương đang nói chuyện, đã phân tâm ra lệnh cho Rùa Đen.Bảo Rùa Đen lên đường, dựa theo phương hướng trước đó cô gái tóc trắng chỉ.- Đi ra ngoài ?Nét mặt của Ly Nguyệt mang theo nghi hoặc, cất bước đi về phía cửa chính.Cô mới ra cửa chính đã phát hiện không hợp lý, căn nhà đang di động?Không phải, là mặt đất đang di động.- Đây, đây đây...!Làm sao có thể?Ly Nguyệt nhanh chóng chạy đến sát biên giới mặt đất đang di động.Cô trợn tròn con ngươi màu bạc, kinh hô phát ra vẻ khó có thể tin:- Mặt đất lớn như vậy làm sao di động được? Đây cũng thật là sự không thể nào!Mục Lương đi tới bên người cô gái tóc trắng, cười nhạt hỏi:- Cô còn cảm thấy chúng ta cần vứt bỏ đồ đạc sao?- Anh đang muốn trêu tôi thành trò cười.Ly Nguyệt tức giận liếc mắt.Cô nhìn chậm rãi lui về phía sau gò núi mặt đất.- Khó trách hai ngươi không muốn bỏ đi đồ đạc, thì ra nhà của hai ngươi biết di động.Ly Nguyệt không khỏi cảm thán:-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xay-gia-vien-tren-lung-huyen-vu/4006958/chuong-38.html