- Hoa ở ngay trong những thùng gỗ này.Mục Lương chỉ vào 12 thùng gỗ, còn đóa hoa đó chứa trong thùng gỗ nào thì không rõ lắm!- Tôi, tôi có thể mở ra không?Ly Nguyệt chu cái miệng nhỏ, cuống quít giải thích:- Tôi chỉ tìm đóa hoa cánh dài kia, sẽ không chạm vài những thứ khác.- Có thể, cô cứ mở ra đi!Mục Lương tùy ý khoát tay.Thực lực của anh bây giờ, còn sợ một cô gái nhở đùa bịp sao?Hơn nữa, dựa vào kinh nghiệm sống của Mục Lương, cô gái tóc trắng này cũng chỉ là cố ý giả bộ thành dáng vẻ một thục nữ mà thôi.- Cảm ơn.Ly Nguyệt lễ phép nói lời cảm ơn.- Cô cứ từ từ tìm, tôi sẽ không giúp cô.Mục Lương vỗ vai cô gái tóc trắng, nhẹ giọng nói:- Tôi phải đi giúp dọn đồ vật vào.Bằng không, chỉ dựa vào một mình cô bé tai thỏ kia, đến rất khuya mới có thể dời toàn bộ vào nhà.Mễ Nặc thấy Mục Lương đi lên, vẻ mặt ngơ ngác, hiển nhiên bị đồ đạc hai con thú trước mắt cõng, sợ ngây người.Cô yếu ớt hỏi:- Mục Lương, anh dọn tất cả đồ trong nhà Huyết Hồ Tử đến đây sao?- Không có dời tới toàn bộ.Mục Lương nghĩ đến một đống thịt khô trong nhà kho Huyết Hồ Tử, quả quyết nói:- Tôi mới lấy chưa đến một phần mười.- Nhiêu đây...!Nếu theo lời nói mới chỉ một phần mười mà thôi, dường như cũng không phải rất nhiều.Ngón tay của Mễ Nặc sờ nhẹ lấy cằm, vui vẻ nói:- Cũng không phải rất nhiều, cũng đủ cho chúng ta dùng một đoạn thời gian rất dài.-...Ly Nguyệt hủy đi thùng gỗ, cũng chú ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xay-gia-vien-tren-lung-huyen-vu/4006954/chuong-34.html