🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trở lại vài chục phút trước.

Ngoài doanh trại, trong lều gỗ.

Tay chân Mễ Nặc nhanh nhẹn, lấy đồ trên lưng kỳ nhông xuống, sau đó ba con chuột đều đã bị lột da, lấy ra nội tạng, dùng sợi dây cột chắc, treo ở trên lò sưởi hun khói.

Cô cho tay vào trong hố cát, xoa tay qua lại, loại bỏ vết máu bị dính.

Không có nước rửa tay, chỉ có thể dùng hạt cát để xử lý đồ bẩn.

- Mục Lương làm sao đi lâu như vậy? Rốt cuộc là đi làm cái gì nhỉ?Con mắt màu xanh lam của Mễ Nặc, suy nghĩ xuất thần, nhìn lều gỗ ngoài cửa.

- Đã qua rất lâu rồi, không biết anh ấy có xảy ra chuyện gì không?Cô sơ chế kỳ nhông và chuột, tiêu tốn gần hơn một giờ.

Hiện tại, Mễ Nặc rất rảnh rỗi, đợi đã lâu nhưng không thấy Mục Lương, nên càng thêm lo lắng.

Hoặc nói chính xác là cô độc, cảm thấy không có cảm giác an toàn.

- Ai nha! Mục Lương lợi hại như vậy, chắc sẽ không có việc gì.

Mễ Nặc lắc lắc cái đầu nhỏ, cố nén hoang mang trong lòng.

Cô tập trung nhìn vào mọi thứ trong lều gỗ, suy nghĩ nên đem theo thứ gì trong lều gỗ.

- Cái gối đầu này mang theo được, còn có tấm da chăn thỏ hoang này.



- Giường chiếu, tủ gỗ cũng phải dọn đi, nếu không! Sẽ không có giường ngủ.

- Chén gỗ cũng phải mang theo, còn có cái vại nước này có thể đựng nước.

Mễ Nặc nhìn tới nhìn lui, cảm thấy đồ vật gì đều không vứt bỏ được, nay cả cửa lều gỗ đều muốn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xay-gia-vien-tren-lung-huyen-vu/4006933/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.