- Sống như vậy không phải tốt sao, nhưng lại muốn đi làm đạo tặc.
A Cổ nghiến răng, nhét thịt bỏ vào trong túi vải, ngay cả thịt sói thủ lĩnh không nỡ ăn đều nhét vào.
- Chắc nhiều đây đủ rồi!Anh ta nhìn túi thịt cao cỡ nửa người, ít nhất hơn trăm cân.
Lúc này, cửa phòng kho vô thanh vô tức mở.
Mục Lương chậm rãi đi tới phía sau A Cổ, một tay choàng tới từ sau, che lại cái miệng của A Cổ, mã tấu lạnh lùng đặt ngay cổ họng của anh ta.
- Ô ô ô! A Cổ vốn còn muốn giãy giụa, cảm giác được sự lạnh lẽo ngay yết hầu, sợ đến nỗi không dám di chuyển.
- Không nên lộn xộn, nếu không! sẽ cắt đứt cổ người.
Tiếng khàn khàn trầm thấp của Mục Lương vang lên bên tai A Cổ.
-! A Cổ lập tức nâng hai tay lên, ý là bản thân sẽ không phản kháng.
- Người là một tên thông minh.
Giọng nói của Mục Lương nhẹ nhàng, nói:- Nghe lời mới có thể sống sót.
- Ừm ô!!!A Cổ sợ hãi, gật đầu một cái.
- Tốt, vì người nghe lời nên có thưởng, tao cho người một tin tức.
Âm thanh của Mục Lương càng phát ra trầm thấp, lại làm cho trong lòng A Cổ lạnh lẽo.
- Thủ lĩnh của các người, sau khi người rời đi, đã bị tao vặn gãy cổ.
Mục Lương dùng âm thanh bình thường nói, nhưng làm cho trong lòng của A Cổ run rẩy.
-! A Cổ hoảng sợ trừng lớn hai mắt, toàn thân sởn tóc gáy, trên cánh tay nổi da gà.
Chân trước vừa rời khỏi, chân sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xay-gia-vien-tren-lung-huyen-vu/4006932/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.