Buổi tối còn thật sự có kẻ trộm nhân cơ hội làm loạn, cầm đao và kiếm đánh cửa chính, cũng may cửa của viện mà Trưởng công chúa Khang Định cho cũng rắn chắc, cũng không biết cửa kia làm từ gỗ gì, chém nhiều nhát nhưng đều không chém hỏng được, một đám người cũng không xông vào ngay được.
Hộ vệ của Thịnh Trường Dực cho và phủ đinh của phủ Nam Lăng Hầu đều có mặt, cách cửa và tường cùng giằng co với bọn chúng.
Ban Minh Thiện quát to: "Mắt chó của các ngươi mù rồi, cũng không nhìn xem đây là chỗ nào, chúng ta là người của phủ Trưởng công chúa Khang Định, các ngươi dám làm càn?"
Ai ngờ cả đám người lại cười vui vẻ: "Gia gia là người lớn lên từ dưới chân hoàng thành đấy, phủ Trưởng công chúa Khang Định ở chỗ nào còn không biết sao? Ta nói cho các ngươi biết, tối nay cũng không ít kẻ nói là người của phủ Trưởng công chúa Khang Định đâu, các ngươi ấy à, thành thật lấy hết bạc ra đi thì hơn, tránh cho đao kiếm không có mắt rồi lại bị tổn hại đến tính mạng."
Bọn chúng kêu gào ầm ĩ, Ban Minh Kỳ vẫn luôn cau mày.
Lúc ấy hắn từng nghĩ, vì sao không đón mấy người Ngũ thúc mẫu và biểu muội đến phủ Nam Lăng Hầu mà lại để bọn họ tới nơi này.
Cái phố này chỉ là nơi ở của gia đình các quan nhỏ, tuy là nơi nghỉ chân của Trưởng công chúa, trong viện cực kỳ đẹp đẽ nhưng gặp chuyện thì lại lộ rõ ra ngay, bởi vì nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xac-thuc-deu-tung-nem-khan-tay-cho-bon-ho/3464808/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.