Dịch: Phi Yên
Mị Cơ nhướng mày tỏ ý bảo Bạch Vân Tịch nhìn lên trên.
Bạch Vân Tịch ngẩng đầu nhìn lên thì thấy Trì Quân Ngự vừa từ trong phòng đi ra, cô nhếch miệng cười nhạt: “Ồ, vương gia, lâu rồi không gặp, vương gia vẫn khỏe chứ?”
Trì Quân Ngự mặc một chiếc áo khoác dài màu tím nhạt, mái tóc màu đen mượt như tơ trượt xuống, để lộ ra phần da trắng mịn ở cổ, dưới hàng lông mày kiếm đen rậm là đôi mắt đẹp khiến người ta hồn xiêu phách lạc. Chỉ thấy hắn hơi nhướng mày, đôi môi mím lại, phe phẩy chiếc quạt trong tay, vẻ mặt như cười như không.
Hắn dựa nửa người vào lan can nhìn Bạch Vân Tịch đang đứng dưới lầu: “Nhờ phúc của Bạch tiểu thư, những ngày qua của bản vương cũng tạm có thể coi là ung dung tự tại.”
Tuy rằng đã từng gặp ở lễ Thất Xảo nhưng đó là dưới ánh đèn trong đêm tối, Bạch Vân Tịch không hề nhìn kỹ khuôn mặt của Trì Quân Ngự. Hôm nay ở nơi ánh sáng rực rỡ như thế này, đột nhiên cô cảm thấy chẳng qua hắn cũng chỉ hơi giống người đó mà thôi, mà thật ra, Trì Quân Ngự đẹp trai hơn người đó rất nhiều.
“Vậy sao? Vậy chẳng phải vương gia nên cảm ơn ta một phen hay sao? Nếu như vương gia đã có ý thì ta cũng không thể không nể mặt vương gia được, chi bằng thêm một vài kỳ trân dị bảo vào sính lễ đi, vương gia thấy sao?”
Bạch Vân Tịch vừa dứt lời đã khiến xung quanh xôn xao hẳn lên.
Những vị khách mới vừa rồi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-vuong-phi-hung-han-mau-chiu-troi/49920/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.