Dịch: Phi Yên
Ý cười trên khuôn mặt Trì Quân Ngự dần tắt ngấm. Hắn nhíu chặt mày, mí mắt hơi giật giật.
Tin đồn về tiểu thư của phủ tướng quân hắn cũng từng nghe rồi, sao bảo cô ta không có hứng thú với đàn ông cơ mà? Lẽ nào trong giờ phút này, cô ta đã nhìn trúng hắn rồi sao?
Tuy rằng được con gái của đại tướng quân coi trọng là niềm vinh hạnh của hắn, lại không cần nhắc đến chuyện tài năng của cô ta xuất chúng, giỏi võ, tài kinh doanh đỉnh cao, nhưng nghe nói đằng sau lớp mặt nạ kia của cô ta là một gương mặt xấu đến ma chê quỷ hờn.
Mà từ trước tới nay hắn chỉ có hứng thú với gái đẹp mà thôi.
“Người trong thiên hạ đều biết Bạch tiểu thư là đệ nhất tài nữ được đích thân tiên hoàng phong tặng, bản vương tự biết tài năng của mình thấp kém nên chuyện đố đèn ngày hôm nay hủy bỏ nhé, Bạch tiểu thư cảm thấy thế nào?”
Bạch Vân Tịch híp mắt: “Ồ, vương gia đang xem thường bản tiểu thư sao? Hay là vương gia đã nhận thua, chuẩn bị cưới bản tiểu thư về làm vương phi thế?”
Lời nói của Bạch Vân Tịch giống như một cái tát đánh mạnh vào mặt Trì Quân Ngự khiến hắn cảm thấy đau rát.
Là thằng đàn ông, sao có thể chưa đánh đã chịu thua được chứ? Hơn nữa còn đang ở trước mặt bao nhiêu người, nếu như hắn không đồng ý thì sẽ mất mặt lắm.
Hắn cười lạnh, hai tay khoanh trước ngực, giọng nói cực kỳ trầm thấp: “Bạch tiểu thư đã có hứng như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-vuong-phi-hung-han-mau-chiu-troi/49908/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.