Bạch Vân Tịch nín nhịn một bụng tức giận không cách nào phát tác, chuyện bỏ một cục tiền ra mua thánh chỉ đã khiến trái tim cô chảy máu rồi, sau đó lại bị Trì Quân Ngự dê, cô có thể không nổi giận sao?
Cô vận lực tay, cả người lập tức cách xa Trì Quân Ngự. Cô nhếch miệng cười lạnh: "Trì Quân Ngự, bản tiểu thư từng thấy nhiều kẻ không biết xấu hổ rồi nhưng chưa thấy ai phát huy đến mức đỉnh cao như ngươi. Đừng có tính toán bản tiểu thư, ngươi không chơi nổi đâu!"
Trì Quân Ngự nhún vai rồi vuốt ống tay áo cho thẳng lại, tỏ công tử tuấn tú lịch sự, chỉ cười mà không nói gì.
Liếc mắt nhìn Trì Quân Ngự đang đứng yên tại chỗ, Bạch Vân Tịch quay người rời đi trong nỗi tức giận.
Sáng sớm hôm sau.
Trời vừa sáng, phủ tướng quân đã bị người ta gõ cửa. Ngoài đường phố chỉ có lác đác vài người đang đi qua đi lại, lúc này vốn là giờ lên triều buổi sáng, nhưng Bạch Quân Thiên không được khoẻ nên cáo bệnh nằm nhà.
"Lão gia, không hay rồi, thánh chỉ từ trong cung đến..."
Nghe tiếng kêu của quản gia, Bạch Quân Thiên khoác một chiếc áo khoác lên người rồi lập tức xuống giường đi ra ngoài.
Trong sân của phủ tướng quân, một thái giám giơ cao thánh chỉ vàng rực trong tay, khi thấy tất cả mọi người của phủ tướng quân đã đến đông đủ mới hắng giọng the thé, tuyên đọc thánh chỉ trong tay.
"Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, Bạch Vân Tịch -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-vuong-phi-hung-han-mau-chiu-troi/2451771/quyen-1-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.