Dịch: Phi Yên
"Đừng suy nghĩ đến những chuyện dư thừa, làm tốt chuyện ngươi nên làm là được, những chuyện này ta sẽ tự xử lý, rõ chưa?" Nói xong, người phụ nữ lắc mình rồi lập tức biến mất trước cửa sổ.
Cây hoa anh đào trong sân như bị thứ gì đó đập vào, lá vàng trên cành đồng loạt rơi xuống...
Dạ Lan San sao?
Chẳng qua đây chỉ là cái tên mà người trong giang hồ đặt mà thôi. Bởi vì hành tung của các chủ Dạ Lan các xuất quỷ nhập thần, mặc dù thỉnh thoảng xuất hiện nhưng cũng là vào ban đêm, không ai trên giang hồ biết tên thật của các chủ Dạ Lan các nên mới tự đặt ra cái tên Dạ Lan San này. Các chủ từng nói, tuy đây là cái tên người trong giang hồ đặt nhưng cô không ghét.
Nhìn về nơi mà người phụ nữ vừa biến mất, Mị Cơ lắc đầu thở dài...
————
Hoàng cung nước Phượng Minh.
Cung điện nguy nga lộng lẫy toạ lạc ở những vị trí khác nhau, rộng lớn mà không mất đi vẻ phồn hoa, xung quanh cung điện trồng hoa cỏ muôn màu muôn vẻ nhưng lại được sắp xếp tinh tế tỉ mỉ, tựa như chốn bồng lai tiên cảnh, đẹp không sao tả xiết.
Bạch Vân Tịch đi theo cung nữ dẫn đường, chẳng buồn ngắm nhìn phong cảnh xinh đẹp xung quanh.
"Cửu công chúa, người mau xuống đi, cẩn thận ngã đó, nô tài cầu xin người, mau xuống đi..."
Một loạt âm thanh chói tai truyền đến, nhìn về hướng phát ra âm thanh, hình ảnh thái giám sốt sắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-vuong-phi-hung-han-mau-chiu-troi/2451754/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.