Ánh mắt của Tô Lạc trong suốt đạm mạc, nhợt nhạt cười: “Có gì phải sợ? Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta không có chút năng lực nào để bảo vệ mình?”
Nàng hiện tại xác thật không có bất kì linh lực nào, nhưng mười mấy năm huấn luyện sát thủ của kiếp trước cũng không phải là trải qua cho vui.
Bản năng giết chóc đã luyện thành một trái tim cứng cỏi không biết sợ hãi.
Bỗng nhiên, đáy mắt Nam Cung Lưu Vân mang theo chút ý cười như không cười, hắn giữ chặt Tô Lạc, đẩy nàng về phía sau, bước chân ngừng tại chỗ bất động.
Bỗng nhiên, hắn nở một nụ cười tà ác, chậm rãi nói hai chữ: “Tới rồi.”
Cái gì tới rồi?
Tô Lạc tò mò trong lòng, chui ra từ phía sau bờ lưng thẳng tắp của hắn, ánh nhìn hướng về phía trước.
Chỉ thấy trong khoảng cách 100 mét, có một con mãng xà thật lớn.
Mãng xà ước chừng dài hơn mười mét, vòng eo to như thùng nước, da trên người có bảy màu sặc sỡ, miệng to như bồn máu đang thè lưỡi, thoạt nhìn hung ác mà dữ tợn!
“Rắn hoang dã, ma thú cấp bốn, lực công kích vô cùng mạnh, có chứa kịch độc.” Đôi môi đỏ thắm của Nam Cung Lưu Vân khẽ mở, kỹ càng tỉ mỉ giới thiệu cho Tô Lạc.
Nếu là người khác, hắn đương nhiên sẽ không nhiều lời một chữ.
“Tê tê tê!” Đại mãng xà phun ra lưỡi rắn màu đỏ tươi, trong miệng phun ra một làn sương mù màu xanh biếc đậm đặc.
Lúc này, một con Mai hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3165114/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.