Trong đáy lòng Tô Lạc thoáng tức giận, nàng nắm chặt tay lại, tập trung sức mạnh toàn thân, một chưởng mạnh mẽ đánh vào lục phủ ngũ tạng của Nam Cung Lưu Vân! 
Một chưởng này chứa đựng toàn bộ sức mạnh của nàng. 
Nam Cung Lưu Vân kêu lên một tiếng đau đớn, đột nhiên buông lỏng tay ra. 
Tô Lạc vẻ mặt tức giận, cũng không thèm nhìn kỹ hắn, hung hăng đẩy hắn ra, xoay người vén rèm xe lên, giận đùng đùng nhảy xuống xe ngựa! 
Trên đường quay trở lại kinh thành không phải chỉ có mỗi chiếc xe ngựa này. Dù cho sự thật là như vậy, Tô Lạc chỉ cần dựa vào hai chân của mình cũng quay về được, nhất quyết không làm phiền đến hắn nữa! 
Tô Lạc thở hổn hển ngoảnh đầu định đi. 
Nàng hoàn toàn không nhận ra bộ dạng khác thường lúc này của Nam Cung Lưu Vân. 
Sắc mặt của Nam Cung Lưu Vân sau khi bị đẩy đập vào thành xe ngựa trở nên tái nhợt, tay phải ôm lấy ngực, ngón tay thon dài mượt mà cố kiềm chế sự run rẩy. 
“Lạc Lạc!” Hắn vén rèm xe, vội gào lên. 
Nhưng Tô Lạc không quay đầu lại, bóng lưng vừa lạnh lùng vừa dứt khoát. 
Đột nhiên, nàng nghe thấy từ phía sau truyền đến âm thanh của một vật nặng rơi xuống đất, kèm theo tiếng gào thét đầy lo lắng của Lăng Phong. 
Tô Lạc dừng bước, nghĩ ngợi, cuối cùng cũng quay đầu lại nhìn. 
Vừa nhìn, nàng liền nhíu mày thật sâu. 
Nàng nhìn thấy cả người như thần thánh của Nam Cung Lưu Vân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3165010/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.