Hai mắt Lăng Phong đỏ ngầu, cơ hồ như muốn ăn tươi nuốt sống Tô Lạc, hắn chỉ vào Tô Lạc lớn tiếng gào thét: “Điện hạ vì không muốn để người lo lắng, vẫn luôn tỏ vẻ không sao. Còn ngươi thì sao! Ngươi lại ra tay mạnh như vậy! Thật không hiểu tại sao điện hạ lại thích loại nữ nhân ác độc giống ngươi!”
Tô Lạc bị Lăng Phong chỉ trích đến nỗi ngẩn người ra.
Nàng ngây người nhìn Lăng Phong, trong đầu không ngừng lặp đi lặp lại từng câu từng chữ hắn nói.
Nam Cung Lưu Vân trong trận chiến ấy bị trọng thương, hơn nữa vì cứu nàng lại bị thương thêm? Sao lại như vậy...
Hai mắt Lăng Phong đỏ ngầu, căm hận trợn mắt nhìn Tô Lạc, giơ tay lau đi thứ chất lỏng đang đong đầy trong vành mắt.
“Ưm!” Nam Cung Lưu Vân không khống chế được, mạnh mẽ phụt ra một ngụm máu tươi.
Tô Lạc sợ đến ngây người.
Nàng bước nhanh về phía trước, quỳ một gối xuống trước mặt hắn, trong đáy mắt hiện lên sự hoảng loạn trước giờ chưa từng thấy.
“Phải làm sao? Bây giờ phải làm sao?” Tô Lạc nhìn ngực của Nam Cung Lưu Vân, nơi đó như một đóa mạn châu sa hoa đang nở rộ, sắc đỏ làm rung động lòng người, nhanh chóng thấm ướt chiếc cẩm bào màu trắng có thêu hoa văn.
Trên đôi môi mỏng nhợt nhạt, chất lỏng màu đỏ tươi chảy xuống, từng giọt từng giọt, liên tục không ngừng.
Ở lồng ngực hắn, dòng máu đậm đặc kết dính tràn đầy, mùi máu tanh nức mũi ngay tức khắc cuốn quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3165009/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.