Cuối cùng hắn cũng không nói gì, suy sụp rũ tay xuống. Thực tế tay hắn thật sự rất xui xẻo.
Tô Lạc liếc mắt nhìn người đàn ông đang quấy rối kia một cái, tầm mắt lại trở về trên người Lưu Thất, mỉm cười ung dung bình tĩnh: “Lưu thúc sao lại dừng lại? Tiếp tục đi. Cắt không ra thì sao chứ? Không phải chỉ là một đồng vàng sao? Cô nương ta coi như tiêu tiền mời người biểu diễn cắt thạch.”
Người đàn ông mặt chuột kia trừng mắt nhìn Tô Lạc, thầm mắng một câu: “Không biết tốt xấu!”
Tô Lạc lười so đo với loại tiểu nhân này, chờ sự thật bày ra trước mắt lúc đó sẽ như bạt tay vả lên mặt hắn.
Lưu Thất tập trung tinh thần, lại cắt hai đao ở mặt bên.
Điều khiến người ta thất vọng chính là chỗ bị cắt ra vẫn là màu xám, không có chút màu khác nào.
“Hừ!” Tên mặt chuột kia phát ra tiếng cười nhạo: “Ta nói mà, Lưu Thất đúng là tay độc, cả đời này cũng không thể cắt ra tinh thạch được, nếu hắn có thể cắt được tinh thạch màu đỏ…”
“Nếu hắn có thể cắt ra tinh thạch, ngươi sẽ làm gì?” Tô Lạc liếc xéo hắn một cái, nàng trước giờ đều không ưa loại tiểu nhân chạy đến nhà người khác đoạt mối làm ăn này.
Nàng sẽ không cố ý muốn đối phó loại người này, nhưng nếu người khác cố tình gây chuyện, cũng đừng trách nàng không khách khí.
Tên mặt chuột vốn chỉ đang nói bừa, ai ngờ lại bị Tô Lạc chặn họng, hắn cũng là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164816/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.