Nam Cung Lưu Vân, món nợ này, chúng ta nhất định phải tính cho xong. Tô Lạc cắn răng, mặt lộ vẻ giận dữ.
Hỏi hạ nhân xong, biết Nam Cung Lưu Vân đang ở nhà ăn, Tô Lạc lập tức đi qua.
Nam Cung Lưu Vân nhìn thấy Tô Lạc, khóe miệng tràn đầy tươi cười ma mị, nhẹ nhàng vẫy tay: “Tiểu Lạc mau tới đây, tới sớm không bằng tới đúng lúc, ngươi xem như vừa kịp lúc.”
Tô Lạc đứng yên ở trước mặt hắn, liếc mắt một cái.
Nam Cung Lưu Vân hình như không hề biết Tô Lạc đang tức giận, một mình vui vẻ lôi kéo nàng, ấn nàng ngồi lên ghế, nói với hạ nhân đang cung kính đứng ở một bên: “Tiểu Lạc của bổn vương đã đói bụng, còn không mau đưa đồ ăn lên?”
Nam Cung Lưu Vân nhiệt tình như vậy, Tô Lạc tỏ vẻ không còn gì để nói.
Người đàn ông này thật đúng là kỳ quái, lúc trước ở trong phòng tắm còn trừng mắt với nàng, cuối cùng hai người tan rã trong không vui, hắn còn có vẻ rất buồn bã ảm đảm, bây giờ lại giống như hoàn toàn không có chuyện gì.
Một đám hạ nhân đứng thẳng ở bên cạnh đều nhìn điện hạ nhà bọn họ khó có thể tin, không thể tưởng tượng trong ánh mắt rõ ràng đến như vậy, thế nên không nghe được tiếng Nam Cung Lưu Vân phân phó.
“Còn không mau đi?” Nam Cung Lưu Vân thanh lãnh bình thản, nhưng có một loại uy hiếp đầy uy lực.
Bọn hạ nhân nhìn nhau, sắc mặt sợ hãi, lo lắng hồi hộp chạy nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164724/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.