Hơn nữa, Tấn Vương điện hạ của bọn họ lại còn dùng giọng điệu dỗ dành, nhẹ nhàng như mưa bụi gió thoảng nói: “Lạc Lạc ngoan nào, ngươi gầy như vậy, phải ăn nhiều một chút mới nhanh lớn được.”
Trời, trời, trời ạ… Toàn bộ đám hạ nhân đều bị chấn động, nhốn nha nhốn nháo.
Đó vẫn là Tấn Vương điện hạ sát phạt quả quyết, giết người như thái rau, nói chuyện không hợp là cắt tay cắt chân người ta đó chứ? Chẳng lẽ điện hạ nhà bọn họ đã bị ai đó nhập vào ư?
Quả thật là quá... quá đáng sợ!
Thế nhưng, người thấy Nam Cung Lưu Vân trước mắt không quen thuộc nhất chính là Tô Lạc.
Bởi vì cho tới nay, ở trước mặt nàng, Nam Cung Lưu Vân vẫn luôn tỏ vẻ bất cần đời, tà mị gian ác. Cho nên, nàng không thể nào thích ứng nổi.
Tô Lạc đẩy ngón tay xương khớp rõ ràng của hắn ra, tức giận nguýt hắn một cái: “Ăn cơm thì ăn cho tử tế, bớt động tay động chân đi, không biết quy củ gì hết.”
Lời vừa nói ra, Nam Cung Lưu Vân còn chưa có phản ứng gì, đám hạ nhân đã bị dọa cho choáng váng.
Bọn họ quả thật khó có thể tưởng tượng nổi, trên đời lại có người tự tìm đường chết như cô nương trước mắt. Nàng lại dám nói lời này với điện hạ sao? Dũng cảm đáng khen, không ai sánh bằng!
Bọn họ đều thấy đồng cảm sâu sắc với cảnh ngộ mà Tô Lạc sắp phải đối mặt.
Nhưng, thế nhưng, một lần nữa bọn họ lại phải ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164723/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.