Nhưng… thua chính là thua.
Hơn nữa, nội thương này mới nhìn không nghiêm trọng lắm, nhưng đứng thẳng càng lâu, hắn liền phát hiện kình khí mà Nam Cung Lưu Vân chụp vào trong thân thể hắn dũng mãnh kiên cường, tán loạn khắp nơi trong thân thể hắn, hắn cơ hồ không áp chế được.
Liễu Phách Thiên bây giờ giống như tượng phật đất qua sông, tự thân khó bảo toàn, làm gì còn tinh lực đi bận tâm Liễu Thừa Phong chứ?
Mà Liễu Phách Thiên không có ra tay tương trợ, Liễu Thừa Phong chắc chắn sẽ gặp bi kịch.
Hắn bị dấu tay thật mạnh kia của Tô Lạc nện xuống, bị đập cho dẹp lép, trên mặt đất đã không còn nhìn thấy người của hắn, lúc này hắn đã bị chụp lún sâu vào đất.
Vốn là mặt đất bằng phẳng lại xuất hiện một cái hố to hình bàn tay, mà Liễu Thừa Phong đang nằm trong cái hố đó, nằm dưới đáy hố không ngừng nôn ra máu.
“Khụ khụ khụ…” Liễu Thừa Phong cảm giác được mình bị một chưởng cuối cùng kia của Tô Lạc đánh đến choáng váng, ngũ tạng lục phủ cơ hồ lệch mất, đau đến mức hắn hoạt động một chút cũng phải kêu la.
Nhưng hắn còn chưa kịp bò dậy, Tô Lạc lại tạo thêm một bàn tay đen to bao phủ trên đầu hắn.
Đối mặt bàn tay màu đen này, Liễu Thừa Phong cơ hồ giận đến hộc máu! Lại là bàn tay to, sao vẫn là bàn tay to! Hắn với bàn tay này khắc nhau sao?
Hắn không hiểu, Đại Thủ Ấn của đối phương lợi hại như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164647/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.