Bởi vì trước kia hắn gió chiều nào theo chiều đó, nói xạo như thật, khiến mọi người trong Tô phủ hiểu lầm rằng Tấn Vương điện hạ có tình cảm với Tô Thanh. Do đó dẫn đến một loạt sự kiện kế tiếp. Cuối cùng, Tô Thanh thẹn quá hóa giận, đối nàng đưa ra sinh tử chiến.
Tô Lạc cười nhạt: “Là do nàng ấy lòng dạ hẹp hòi, khác với ngươi. Ngươi không cần vơ toàn bộ trách nhiệm tự mình gánh hết.”
Bắc Thần Ảnh trộm liếc mắt nhìn Nam Cung Lưu Vân, vừa thấy bản mặt của hắn liền co rúm lại, suy nghĩ muốn đem tất cả những thứ mình có tặng cho Tô Lạc: “Ai nha tẩu tử à, ngươi đừng khách sáo. Ngươi khách khí như vậy nhưng đến phiên người nào đó lại không khách khí đối với ta.”
Sau khi ép buộc Tô Lạc nhận lấy đồ vật, hắn xoay người chạy mất, còn nhanh hơn cả thỏ.
Thiếu niên áo xanh liếc mắt nhìn Tô Lạc một cái, đáy mắt mang nét cười, hướng Nam Cung Lưu Vân nói: “Lần trước, Bắc Thần bị lão cha của hắn nắm lỗ tai xách về nhà làm khổ dịch, chẳng lẽ là kiệt tác của người?”
Nam Cung Lưu Vân lạnh nhạt nhìn hắn bằng nửa con mắt, không tỏ ý kiến: “Hắn quá ồn ào.”
Thiếu niên áo gấm cạn lời, chịu thua.
Nam nhân này quả nhiên rất hẹp hòi, không chịu chút thiệt thòi nào. Nghĩ rồi, lại lần nữa nhìn Tô Lạc, nhìn kỹ đến không sót một ly, đảo từ trên xuống dưới vài lần.
Trong khi mọi người đang nói chuyện, du thuyền xa hoa bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164566/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.