Vị muội muội này luôn luôn thông minh lanh lợi, thiên phú rất xuất chúng. Nhược điểm duy nhất chính là quá si tình Nam Cung Lưu Vân.
Thực ra thì đây là chuyện tốt. Hai vị trưởng bối của gia tộc đều cảm thấy vui mừng, nhưng Nam Cung lại đối với nàng vô tình. Vậy nên chuyện đó lại thành điểm yếu lớn nhất.
“Nhưng mà…” Dao Trì tiên tử vẫn do dự, nàng không muốn cứ như vậy rời đi. Bởi vì làm thế có nghĩa là khe nứt giữa nàng và Nam Cung sẽ khó có thể khỏa lấp được.
Nàng tin tưởng vững vàng rằng Tam sư huynh chỉ là bị yêu nữ che mờ hai mắt, qua một thời gian, quan hệ của bọn họ có lẽ sẽ trở lại tốt đẹp như lúc ban đầu.
Lý Ngạo Thiên lại giật mạnh tay của Dao Trì tiên tử một cái, lôi kéo nàng nhanh chóng đi ra ngoài, trong miệng lớn tiếng kêu la: “Du thuyền xa hoa tôn quý như vậy, chúng ta ngồi không nổi đâu, càng không xứng được ngồi! Còn không mau đi!”
Dao Trì tiên tử cuối cùng vẫn bị Lý Ngạo Thiên lôi đi.
Lý Ngạo Thiên mang theo Dao Trì tiên tử nhảy lên một chiếc thuyền nhỏ, dần dần đi xa.
Trên du thuyền xa hoa nháy mặt lại yên tĩnh.
Hoàn cảnh hiện tại dường như có chút xấu hổ.
Nam Cung Lưu Vân vươn ngón tay với khớp xương rõ ràng, búng lên trán Tô Lạc một cái thật đau, tươi cười tà mị, gian manh: “Nha đầu ngốc, vừa rồi thương tâm như vậy sao không khóc nhè đi? Còn dám nói trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164493/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.