“Ngươi rốt cuộc đã đem Dao Dao giấu ở chỗ nào?” Lý Ngạo Thiên hổn hển trách mắng Nam Cung Lưu Vân.
Nam Cung Lưu Vân ngạo mạn đứng khoanh tay, nhàn nhạt liếc hắn một cái, rồi ngoảnh mặt đi.
Lý Ngạo Thiên nhất thời tức giận.
Nhưng Nam Cung Lưu Vân xây dựng thế lực đã lâu, danh tiếng nhiều năm không thể khinh thường được.
Lý Ngạo Thiên thở hổn hển liếc hắn một cái, nhấc chân đi vào bên trong, tìm một lượt xung quanh, lại không thấy vết tích của Lý Dao Dao.
“Nam Cung Lưu Vân! Dao Dao đâu!” Đây là muội muội hắn yêu thương nhất, hắn tuyệt đối không để nàng xảy ra chuyện.
Nam Cung Lưu Vân nhàn nhạt liếc hắn một cái, “Ngươi hỏi bổn vương, bổn vương hỏi ai?”
“Dao Dao không phải cùng ngươi bị nhốt trong Hoan Hợp Thất sao? Ngươi sao lại không biết?” Lý Ngạo Thiên hổn hển quát to vào mặt Nam Cung Lưu Vân.
Nam Cung Lưu Vân chậm rãi nói: “Bổn vương đúng là bị nhốt trong đó, nhưng nàng ấy thì chưa chắc.”
Trong lòng Lý Ngạo Thiên kinh ngạc.
Không hổ danh là Nam Cung Lưu Vân, nhanh như vậy đã nhìn ra chỗ không thích hợp.
“Mặc kệ như thế nào, ta muốn ngươi đem Dao Dao ra đây!” Lý Ngạo Thiên tức giận hừng hực nói.
“Lý Ngạo Thiên, lá gan to ra không phải dạng vừa đâu.” Thần sắc Nam Cung Lưu Vân nhàn nhã, khoanh tay mà đứng, mắt phượng híp lại, cười như không cười nhìn Lý Ngạo Thiên.
Tầm mắt hắn nhẹ bay, âm thanh mềm mỏng như bồ công anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164386/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.