Câu nói trong tờ tạp chí: “Một tiếng khát vọng của ta được người đem cất đi thật kỹ càng, người sắp xếp thỏa đáng,cất giữ cẩn thận, giúp ta không bị sợ hãi, khổ đau, lạc lối muôn nơi, giúp ta tránh khỏi mọi sự. Nhưng người đó, ta biết, ta vẫn luôn biết, hắn vĩnh viễn sẽ không tới.”
Người kia của nàng vĩnh viễn sẽ không tới.
Nhưng, Tô Lạc ghé người vào phía sau lưng rộng lớn ấm áp của Nam Cung Lưu Vân, khóe miệng cong lên. Người kia của nàng… Có phải đã xuất hiện rồi hay không?
Nam Cung Lưu Vân thấy Tô Lạc vùi đầu ở hõm vai hắn, không khỏi có chút nóng nảy, mang theo một tia nôn nóng: “Có phải lại khó chịu hay không?”
Nói xong hắn liền buông nàng xuống, để cho nàng phục hồi linh lực thật ổn định.
Tô Lạc đè hắn tay lại, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhạt: “Không có việc gì, tiếp tục tìm đi, hy vọng có thể ra ngoài sớm một chút.”
“Nếu khó chịu, nhất định phải nói cho ta, nhớ kỹ chưa?” Nam Cung Lưu Vân khuôn mặt lãnh đạm, lần nữa nhắc nhở.
Tô Lạc chôn mặt vào hõm vai hắn, khẽ gật đầu.
Đời này, muốn tìm được một người có thể đối tốt với nàng như vậy, cơ hội không được lớn.
Kiếp trước bị phản bội làm tâm nàng đã hoàn toàn khép chặt cửa, Nam Cung Lưu Vân xuất hiện từng chút một như cơn mưa phùn không phát ra tiếng động, từ từ mở cánh cửa tâm hồn của nàng ra.
Nàng hy vọng có thể cho chính mình một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164319/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.