Lúc Tô Lạc tỉnh lại lần nữa, nàng phát hiện mình đang nằm trong ngực Nam Cung Lưu Vân.
Mở mắt ra, đập vào mắt là trời xanh mây trắng, cỏ xanh rì, không khí tươi mát tự nhiên, có nhiệt độ nóng nực, Tô Lạc kinh sợ ngồi dậy.
“Bụp!” Nam Cung Lưu Vân cúi người lau mặt cho nàng, nàng bất ngờ đột nhiên ngồi dậy, hai cái đầu đúng lúc đụng nhau.
“Đau!” Che mặt mũi lại, chóp mũi và trán bị đụng, liền cảm thấy đau.
Nam Cung Lưu Vân buồn cười giúp nàng xoa trán, ánh mắt thâm sâu quyến rũ tà mị, dịu dàng hỏi: “Thế nào, còn đau không?”
Lúc hắn xoa, một luồng linh lực mát lạnh tiến vào, nãy Tô Lạc còn cảm thấy như bị phỏng bây giờ liền tan thành mây khói.
“Đỡ hơn nhiều rồi.” Tô Lạc vỗ đầu có chút choáng váng, hai mắt nhìn xung quanh: “Chúng ta ra từ đây sao?
Chỗ này nàng rất quen thuộc, lúc trước nàng bị Lý Ngạo Thiên đuổi một đường chạy đến động Hỏa Diễm, trên đường bị chưởng đánh hộc máu, làm sao nàng có thể quên con đường này?
Chẳng qua trong thời gian ngắn ngủi, cảnh còn người mất, Lý Ngạo Thiên đã chết, mà bọn họ còn sống chạy ra từ động Hỏa Diễm.
“Hôm nay là ngày mấy?” Tô Lạc không biết mình đã hôn mê bao lâu.
Nam Cung Lưu Vân hiểu ý của nàng, liền nói: “Đừng lo lắng, ước định trận đấu diễn ra, còn hai ngày nữa.”
Nói cách khác, nàng hôn mê một ngày một đêm?
Còn nhớ rõ lúc ấy Nam Cung Lưu Vân ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164304/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.