“Bụp bụp bụp!”
Lúc bọn họ còn đang kinh ngạc, âm thanh từng mũi tên bắn vào cơ bắp không ngừng vang lên.
“A!”
Những tên hải tặc bị mũi tên bắn trúng lập tức kêu la thảm thiết, tiếng kêu đau đớn.
Vốn dĩ đám hải tặc này lúc nãy còn diễu võ dương oai vô cùng kiêu ngạo, bị Nam Cung Lưu Vân hơi phất tay áo, cả người đều bị trúng tên.
Vận khí tốt, thì ngã xuống sàn tàu, kêu rên liên tục.
Có kẻ đứng không vững, trực tiếp rơi xuống biển, trong nháy mắt biến mất trong làn nước biển.
Nam Cung Lưu Vân khống chế vô cùng chính xác quả thật rất xuất thần.
Hắn cũng không để mũi tên bắn tới trực tiếp giết chết bọn chúng, mà là bắn trúng cánh tay, trên đùi hoặc nơi có nhiều da thịt.
Nếu mọi người cho rằng Nam Cung Lưu Vân nhân từ lương thiện, hạ thủ lưu tình, thì đã sai quá sai.
Trên mũi tên có độc, những người trúng tên đã định phải chết, hắn khiến cho tên không trúng vào chỗ yếu hại, chẳng qua là muốn khiến chúng đau đớn lâu thêm một chút rồi chết mà thôi.
Lúc này, Nam Cung Lưu Vân nắm tay Tô Lạc, lặng yên đứng trên khúc gỗ trôi nhỏ bé.
Áo gấm của hắn nhẹ nhàng bay, mặt mày tươi cười, giống như công tử đẹp thời trần tục, đắc đạo thành tiên mà siêu phàm thoát tục như vậy.
Trên mặt hắn không mang theo ý cười, tính tình tùy ý như mây nhẹ bay trong gió, giống như cảnh tượng xung quanh đang thảm thiết không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164296/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.