Thế nhưng, Tô Lạc lúc này vẫn đứng lẳng lặng.
Phía trước nàng, xuất hiện một Đại Hư Không Thủ Ấn.
Dấu tay vốn dĩ xanh đen trong nháy mắt lớn dần, lớn dần, không ngừng phóng to… cuối cùng che lấp cả bầu trời nơi quyết đấu.
Bốn phía tối đen, tựa như màn đêm buông xuống...
Quang cầu trong suốt… quang cầu… trong suốt.
“Không Gian Hư Vô!” Tô Lạc lớn tiếng hét lên, ngón tay chỉ về phía quang cầu trong suốt.
Lúc này, tất cả mọi người dưới đài đều cười.
Tứ cô nương của Tô phủ thật thú vị, nàng là một võ giả cấp bốn, lẽ nào chỉ cần chỉ ngón tay, quang cầu sẽ nghe lời? Ý tưởng này nực cười quá!
Tô Thanh cười.
Tô Tĩnh Vũ cười.
Vị nữ tử tuyệt mỹ siêu phàm thoát tục ở lầu hai cũng nhếch miệng cười khẩy giễu cợt.
Tất cả mọi người đều cười, cười không chút kiêng kỵ.
Thế nhưng, rất nhanh, tất cả mọi người đều kinh ngạc mà cằm rớt xuống đất
Trước mắt bọn họ đột nhiên xuất hiện một màn thần kỳ!
Quang cầu trong suốt đó tự nhiên lại đứng im trước mặt Tô Lạc, không dám tiến lên nửa tấc.
“Thành công rồi!”
Tô Lạc cực kỳ vui mừng, trong mắt hiện lên ý cười.
Lúc trước ở Hỏa Diễm Động, nàng đã bỏ linh hồn của mình vào trong không gian để tu luyện pháp tắc không gian, còn nàng ở bên ngoài tu luyện Hỏa Nguyên Tố.
Không ngờ sau khi giành được cuốn bí kíp kia, sự lĩnh ngộ của nàng về không gian đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164265/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.