Nhưng tốc độ của Tô Lạc thật sự quá nhanh, nhanh đến mức Tô Thanh căn bản không kịp phản ứng.
Hơn nữa, nàng căn bản không thể tưởng tượng được rằng Tô Lạc sẽ cản được quang cầu trong suốt, và còn có thể ném quang cầu ngược về phía nàng.
Cho nên, lần này Tô Thanh xem như thông minh bị thông minh hại, tính kế lại bị phản tính kế.
Chỉ nghe âm thanh “xuy xuy xuy” vang lên không ngớt bên tai, Tô Thanh không ngừng thống khổ kêu rên.
Tô Tĩnh Vũ muốn nhảy lên đài, nhưng vừa bị Nam Cung Lưu Vân nhàn nhạt lướt qua, hắn liền không dám nhúc nhích.
“Đau quá... Đau quá...” Tô Thanh lăn lộn trên mặt đất một lúc lâu, mà lúc này Tô Lạc rõ ràng có thể giết nàng ta, nhưng nàng đã không làm như vậy.
Thắng không vẻ vang như vậy, nàng sẽ không để cho người khác lưu lại cho mình cái tiêu đề này.
Một lúc lâu sau, đau đớn trên mặt Tô Thanh mới tạm bớt đi, nàng nhanh chóng buông đôi tay đang che đi dung nhan của mình, lộ ra đôi mắt như rắn độc gắt gao nhìn chằm chằm Tô Lạc. Nàng hận, nàng rất hận!
Ban đầu nàng cho rằng có thể nhẹ nhàng giải quyết Tô Lạc, nhưng không ngờ, đã dùng nhiều át chủ bài như vậy mà mình vẫn thua đối phương! Lại còn khiến bản thân biến thành bộ dáng bán sống bán chết như bây giờ! Tô Thanh rất hận!
“A!” Khán giả dưới khán đài có người nhát gan, vừa nhìn đến mặt Tô Thanh liền sợ hết hồn hét thất thanh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164264/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.