Mạnh Lương đệ chỉ thẳng vào Tô Lạc ngửa đầu cười ha hả thành tiếng. Nàng ta cười đến chảy nước mắt: “Ngươi còn dám nói những lời này sao? Quả thực nghe chẳng lọt tai chút nào!” Nàng dám nói Thái Tử sắp gặp xui xéo, còn muốn khuyên nàng ta nên rời khỏi Thái Tử. Chuyện này đúng là chuyện cười lớn nhất thiên hạ!
“Tin hay không tùy ngươi thôi.” Tô Lạc chỉ cười, không nói gì thêm.
Mạnh Lương đệ hừ lạnh mấy tiếng: “Tô Lạc, Thái Tử điện hạ không cần ngươi nữa. Còn ngươi lại ở bên ngoài đi hủy hoại thanh danh của hắn. Hôm nay, ta phải lấy thân phận là Lương đệ của Thái Tử để giáo huấn nha đầu thúi nhà ngươi một chút!”
Vừa rồi Mạnh Lương đệ bị ngã tới bầm dập mặt mũi trước mặt mọi người. Bây giờ, nàng ta còn bị Tô Lạc xem thường. Hai chuyện này làm cho Mạnh Lương đệ luôn luôn tâm cao khí ngạo, xem Tô Lạc như con kiến bao cỏ cảm thấy vô cùng khó chịu.
Mà mỗi lần thấy khó chịu, nàng ta thường thích phát tiết lên những người xung quanh.
Tô Lạc lần này bất hạnh thay lại vừa khéo đang đứng trước mặt nàng ta.
“Yên tâm đi. Bổn Lương đệ không cần lấy cái mạng nhỏ này của ngươi đâu.” Miệng Mạnh Lương đệ vừa nói, tay nàng ta đã quất roi hướng thẳng đến mặt Tô Lạc.
Gặp lại Tô Lạc lần nữa, nhìn thấy dung nhan yếu mềm động lòng người của nàng, còn kèm theo khí chất rực rỡ hơn hẳn trước kia, trong lòng Mạnh Lương đệ tự nhiên cảm thấy ghen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164097/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.