Lúc này, mày kiếm dày đậm của Nam Cung Lưu Vân hạ xuống, cặp mắt phượng thâm thúy lướt qua, lạnh lẽo mà nhìn về phía Mạnh Lương đệ.
Bị ánh mắt lạnh lẽo mà không có một tia cảm xúc nào chĩa thẳng vào người, trong lòng Mạnh Lương đệ chợt lạnh.
Khí lạnh từ dưới lòng bàn chân lan ra, hướng lên phía trên, nhanh chóng tràn khắp người, khiến cho máu huyết trong thân mình nàng nháy mắt đóng băng. Cả người nàng cứ đứng yên bất động.
“Mới vừa rồi, ngươi nói cái gì vậy?” Thanh âm Nam Cung Lưu Vân lạnh nhạt giống như giọng Tử thần khi tuyên án, vang lên bên tai Mạnh Lương đệ.
“Tấn, Tấn, Tấn Vương điện hạ…” Mạnh Lương đệ trước giờ vốn kiêu ngạo, tự phụ. Sau khi nhìn thấy Nam Cung Lưu Vân, bản tính xấu đó của nàng nháy mắt hóa thành hư ảo.
Trong lòng Mạnh Lương đệ tự rủa xả bản thân.
Rõ ràng là địa vị của Thái Tử cao hơn Tấn Vương điện hạ, nàng lại là lương đệ của Thái Tử, tương lai sẽ là quý phi nương nương. Địa vị của nàng chưa chắc đã thấp hơn Tấn Vương điện hạ.
Nhưng mỗi lần nhìn thấy Tấn Vương điện hạ, nàng tự nhiên sẽ tự cưa mất một đoạn chân mình, dù tức giận cũng không dám thể hiện ra. Trong lòng nàng giống như có một con nai nhỏ đang nhảy tới nhảy lui khiến nàng ngượng ngùng không thôi.
Nam Cung Lưu Vân lạnh nhạt liếc nàng một cái: “Còn nhận ra bổn vương sao?”
“Nhận ra, đương nhiên nhận ra chứ.” Khóe miệng Mạnh Lương đệ cứng đờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164095/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.