Củi, gạo, dầu, muối, tương, dấm, trà không thiếu thứ nào, nồi chén muôi chậu đủ cả... trong nháy mắt khiến hắn có cảm giác bừng tỉnh.
Ở trong khu rừng hắc ám vạn phần nguy hiểm này, lại cảm thấy thoải mái như đang đi nghỉ, chắc hẳn chỉ có người ở trước mắt.
Tử Vũ lặng lẽ không nói gì nhận lấy bát canh, ngửa đầu uống hết một bát.
Uống xong một bát, dạ dày trở nên khoan khoái hẳn.
Cái gọi là có qua có lại, chính là Tử Vũ vốn dĩ muốn công chính nghiêm minh để Tô Lạc gác đêm, nhưng lời đến khóe miệng lại biến thành: “Ngươi gác trước nửa đêm.”
Rất hiển nhiên, mặc dù không nói ra miệng, nhưng sau nửa đêm sẽ do hắn canh gác.
Mọi người đều biết, canh gác trước nửa đêm là nhẹ nhàng nhất.
Sau nửa đêm, do có sự áp đảo mạnh mẽ tỏa ra từ xung quanh người của Tử Vũ, cho nên tất cả các ma thú đều tránh xa.
Đêm đầu tiên Tô Lạc đến khu rừng hắc ám đã trôi qua bình yên như vậy.
Sáng sớm ngày thứ hai, Tô Lạc lên đường sớm.
Thế nhưng, điều khiến nàng phiền muộn là.
Đi biết bao lâu rồi, nhưng vẫn không gặp được con ma thú nào, trái lại chỉ nhìn thấy hai thi thể nằm ở ven đường.
Hai thi thể này cũng giống như thi thể hôm qua.
Toàn thân mặc đồ đen đeo khăn đen, là một sát thủ áo đen.
So với người hôm qua, tình trạng chết của hai người này còn thê thảm hơn.
Một trong hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163668/chuong-808.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.