Sư huynh tảng băng cực kỳ ít nói, nếu như hắn đã chỉ đích danh phải cứu, vậy thì cứu thôi.
Thế là, Tô Lạc nâng vị cô nương máu me đầm đìa này dậy, quay người chạy như điên về phía trước, tốc độ đạt đến cực hạn.
Hai thi thể của hai người áo đen đã bị ma thú gặm đến nỗi không chừa lại xương. Nếu như mình đến chậm một bước, vị cô nương này mặc dù vẫn chưa tắt thở, nhưng chắc chắn cũng sẽ bị ma thú xé thành từng mảnh nhỏ.
Một chuỗi dài ma thú theo sau Tô Lạc, hơn nữa còn là loại cấp bốn cấp năm.
May mà tốc độ của Tô Lạc cực kỳ nhanh, chạy như bay hai canh giờ, cuối cùng cũng bỏ rơi những con ma thú này.
Tô Lạc dừng lại ở một bãi cỏ, bốn phía tràn ngập một màu cỏ xanh, mềm mại như một tấm thảm dày.
Nàng đặt vị cô nương bị thương xuống dưới đất, sau đó mới chẩn bệnh cho nàng ta.
Trải qua cơn chạy như điên vừa rồi, nhiều chỗ vết thương trên người cô nương này đã bị nứt toác ra, nội thương càng nghiêm trọng hơn, nếu như không phải vẫn còn một chút sức lực, thì sớm đã đi đời nhà ma rồi.
Tô Lạc từ trong không gian lấy ra hai cái lọ.
Một lọ để uống, một lọ dùng thoa ngoài da.
Mười ba vết kiếm thương trên người cô nương này không sâu chỉ thương đến da thịt, chỗ nghiêm trọng nhất thì lộ ra xương trắng, nhìn trông vô cùng đáng sợ.
Lúc này, Tử Vũ đã sớm biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163665/chuong-809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.