Sau đó, thân mình của hắn đã mềm nhũn, ngã trên mặt đất.
Nhưng mà Kim Cương Vượn Vương vẫn chưa hết giận, bước nhanh về phía trước, một chân dẫm lên…
Trong lúc nhất thời, thân thể của vị hộ vệ Lạc gia tức khắc bị dẫm thành bánh nhân thịt… Hoàn toàn phân không rõ đâu là đầu đâu là mình đâu là chân.
Quá máu me, quá tàn bạo, quá khủng bố!
Tô Lạc quay đầu lại thấy một màn như vậy, sắc mặt tức khắc biến đổi.
Sắc mặt Tử Nghiên cũng có chút tái nhợt… như sắp ói tới nơi.
“Chạy mau!” Tô Lạc kéo nàng một cái thật mạnh.
Tử Nghiên nghiêm túc gật đầu.
Lúc này, đội ngũ của các nàng đã cách rất gần Kim Cương Vượn Vương, đám hộ vệ Lạc gia chạy gần nó nhất đã bị Kim Cương Vượn Vương giải quyết sạch hết người này đến người khác.
Các loại xác chết lương, thảm thiết, khiến người ta nhìn cũng cảm thấy ghê người…
Qua không biết bao lâu, phía trước vẫn như cũ đen như mực không có điểm cuối, mà đội ngũ này cũng chỉ còn lại có bốn người.
Theo thứ tự là Tô Lạc, Tử Nghiên, Lạc Hạo Thần và Lạc Điệp Y.
Toàn bộ hộ vệ của Lạc gia đều bị Kim Cương Vượn Vương đập chết bằng một chưởng, ngay cả sức phản kháng cũng không có.
“Ca ca… Ca ca… Cứu mạng… Hu hu…”
Kim Cương Vượn Vương đã cách Lạc Điệp Y rất gần, rất gần…
Gần tới mức đã có thể vươn tay tới rồi!
Lạc Điệp Y cơ hồ có thể ngửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163602/chuong-842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.