“Câm miệng!” Lạc lão gia tử hung dữ trừng mắt nhìn Bắc Thần lão gia tử.
“Ta câm miệng cũng vô dụng thôi, người ta làm sư phụ bây giờ muốn truy cứu trách nhiệm của ngươi đó, ngươi định thế nào?” Bắc Thần lão gia tử bị quát mắng, nhưng vẫn cười hì hì như trước.
Tính cách của vị lão nhân gia này giống hệt Bắc Thần Ảnh, là phái vô tư lạc quan đó.
Lạc lão gia tử nhìn Dung Vân đại sư, chỉ nhìn thấy trong mắt Dung Vân đại sư đầy ắp sát khí hùng hổ dọa người.
Trong lòng ông ta cảm thấy sợ hãi, tiện đà ngước mắt ra hiệu với Lạc Hạo Thần.
Lạc Hạo Thần thấy gia gia bị chế giễu, trong lòng cảm thấy tức giận, thần sắc trở nên nghiêm nghị mà lạnh lùng.
Nhưng mệnh lệnh của gia gia không thể không nghe theo, hắn ta không cam lòng cũng không tình nguyện ném mấy bảo bối kia trả lại cho Tô Lạc.
Hắn cho rằng, Tô Lạc nhất định sẽ đưa tay ra bắt lấy.
Thế nhưng, Tô Lạc lại không phối hợp với hắn, nàng giả bộ nói chuyện với Tử Nghiên.
Thế là, chỉ nghe thấy ba âm thanh “ầm ầm ầm” vang lên, tất cả đồ vật đều rơi xuống dưới đất.
“A! Bảo bối của ta!” Tô Lạc kinh ngạc kêu lên, ngước mắt nhìn về phía Lạc Hạo Thần: “Lạc Hạo Thần, ngươi có ý gì hả?”
Thần sắc của Lạc Hạo Thần rất không vui.
Đã trả đồ cho ngươi rồi, vẫn còn rầy rà vậy! Rốt cuộc có muốn nó không hả?
Bây giờ muốn hắn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163576/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.