Khóe miệng Tô Lạc méo xệch.
Suy nghĩ của vị này cũng thật kì lạ, nếu bà ta không thế khiến ông ta yêu mình thì bà ta sẽ làm ông ta hận mình.
“Nhưng mà ngươi yên tâm đi. Sư phụ ngươi sẽ không biết là ta bắt ngươi đi đâu.” Yên Hà tiên tử quả nhiên là người thông minh. Đôi mắt bà ta nhíu lại, bà ta đã nắm bắt được suy nghĩ của Tô Lạc.
Trong lòng Tô Lạc hơi cứng lại, nổi lên một dự cảm không tốt.
Chỉ thấy Yên Hà tiên tử cười lạnh đầy ngoan độc: “Ngươi là người thông minh, nên chắc ngươi phải biết, giết người diệt khẩu là cách tốt nhất.”
Quả nhiên, Yên Hà tiên tử muốn giết nàng.
“Nha đầu thúi sợ rồi sao?” Yên Hà tiên tử nhìn Tô Lạc mà cười quỷ dị.
“Sợ chứ. Có ai lại không sợ chết. Ngươi nói giống như ngươi không sợ chết vậy.” Tô Lạc cười lạnh.
Nếu Yên Hà tiên tử không sợ chết, vậy thì bà ta đã không cố ý dụ sư phụ đi chỗ khác rồi.
Yên Hà tiên tử gật gật đầu: “Nha đầu, ngươi thật sự rất thẳng thắn đấy. Nhưng mà, dù ngươi thẳng thắn thế nào thì cũng vô dụng thôi. Bổn tiên tử lần này nhất định phải giết ngươi!”
Trong đôi mắt xinh đẹp của Tô Lạc lập tức bùng lên nỗi tức giận: “Ngươi muốn giết ta cũng được, nhưng, ngươi phải buông tha nàng! Ngươi muốn biết cái gì, thì ta sẽ trả lời ngay tức khắc!”
“Ngươi đang uy hiếp ta sao?” Thần sắc Yên Hà tiên tử đông cứng, giọng nói trầm xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163543/chuong-871.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.