Ba ngày sau, không cần biết kết quả như thế nào, Tô Lạc đều sẽ phải chết.
Hơn nữa rất có khả năng, cho tới lúc chết nàng vẫn phải mang gương mặt xấu xí không chịu nổi này.
Nghĩ đến điều này, Lý Dao Dao lập tức mừng rỡ như điên, bật cười hô hố.
Thế nhưng, nàng ta vừa kích động một cái liền đụng đến vết thương ở ngực, lập tức bộc phát lên một trận ho khan dữ dội.
Tất cả những tổn thương trên người nàng đều là do Tô Lạc ban tặng.
“Tiện nhân!” Lý Dao Dao giơ bàn tay lên, hung ác định tát vào mặt Tô Lạc.
Yên Hà tiên tử và thị nữ mỹ nhân kia đã sớm rời đi. Hơn nữa Yên Hà tiên tử còn giao trọng trách trông coi Tô Lạc cho Lý Dao Dao. Cho nên hiện giờ, nàng đã danh chính ngôn thuận ở lại trong thạch lao này.
Bởi vì bị Yên Hà Tiên tử khống chế, cho nên lúc này toàn thân Tô Lạc mềm nhũn không có tí sức lực nào, cũng không thể nhúc nhích được.
Cái tát này của Lý Dao Dao, Tô Lạc căn bản không có cách nào tránh né.
Thấy cái tát sắp giáng vào mặt Tô Lạc, khóe miệng của Lý Dao Dao nhếch lên một nụ cười gian trá, dữ tợn mà điên cuồng.
Đúng lúc bàn tay chỉ cách má của Tô Lạc nửa tấc.
Một sợi mây dài màu xanh đột nhiên bay ra khỏi ống tay áo của Tô Lạc, trong nháy mắt quấn lấy bàn tay của Lý Dao Dao, dùng sức kéo ra bên ngoài!
“Răng rắc!” Một thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163522/chuong-882.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.