“Muốn uống nước chứ?” Lý Dao Dao quơ quơ bình nước đã được bỏ thêm ba giọt thiên linh thủy vào.
Ba giọt thiên linh thủy này quả thật khiến nàng đau xót.
“...” Tô Lạc vẫn không nhấc mí mắt lên, tiếp tục ngây người.
Bỏ thêm ba giọt thiên linh thủy hạ phẩm, làm ô nhiễm chất nước, ai muốn uống chứ? Nàng muốn dùng thiên linh thủy thượng phẩm, được chứ?
Lý Dao Dao lập tức không lắc nữa.
“Hừ! Tô Lạc, người đừng có quên, ngươi chỉ còn một ngày nữa để sống thôi. Ngày mai của năm sau, chính là ngày giỗ của ngươi đó!” Lý Dao Dao thấy kế sách không thành liền giở giọng.
Tô Lạc vẫn thờ ơ chẳng thèm ngó nàng.
Thế nhưng, dây mây trong ống tay áo nàng lại chậm rãi bò ra.
Khóe mắt Lý Dao Dao quét qua thấy dây mây xanh này, theo bản năng liền nhảy ra.
Cái này gọi là “một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng”. Lý Dao Dao lúc này thật sự rất kiêng dè dây mây xanh này.
“Được được được, nếu như ngươi đã muốn làm quỷ chết đói, vậy cứ làm đi! Không biết đến lòng tốt của người ta gì cả!” Lý Dao Dao hừ lạnh mấy tiếng, lại thấy dây mây xanh đang chầm chậm nhích tới. Cuối cùng, nàng ta lạnh như băng trừng mắt với Tô Lạc, lúc này mới xoay người trở lại vị trí.
Thấy Lý Dao Dao rời đi, Tô Lạc mới thở dài yếu ớt.
Còn nhớ lần đầu tiên gặp Lý Dao Dao, đó là tiên khí như thế nào chứ?
Toàn thân áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163521/chuong-883.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.